Tôi và Nguyệt Bính, đã đổi sang cái tên Nam Hiểu Lâu và Nguyệt Vô Hoa xa lạ. Trong chốn vô hình, dường như có một bàn tay luôn âm thầm kiểm soát cuộc đời vốn dĩ cứ ngỡ là rất tầm thường của tôi. Tôi không còn tin vào số phận, bởi tôi hoàn toàn không có số phận. Tôi cũng không muốn tìm hiểu chân tướng, bởi vì đó là những hành trình tha hương dằng dặc không có hồi kết. Chúng tôi là ai? Đáp án cho câu hỏi đơn giản này, với tôi ngày càng hóc búa.
Chân tướng, cũng giống như chúng tôi, sắp sửa tiêu biến giữa Nam Ấn Độ Dương mờ mịt.
Chúng tôi giống như con mèo của Schrödinger*, trước khi mở hòm ra xem, không ai biết nó sống chết thế nào.
Có lẽ, đây chính là số phận của chúng tôi!
Hi vọng Hàn Quốc sẽ là điểm kết thúc.
Trước khi kết thúc, tôi muốn làm một việc: đi tìm Nguyệt Vô Hoa!
Reflow text when sidebars are open.