Ma Văn Kháng, như một người H’Mông trồng lúa trên cao nguyên, tiếp tục sáng tác văn học với sự lặng lẽ, cần cù và kiên trì. Nhìn bề ngoại của anh, ta cảm nhận được vẻ mộc mạc của người dân vùng núi, ít nói, ít tranh luận, chỉ biết nghe và gật đầu đồng tình.
Văn chương của Ma Văn Kháng nằm trong các tập truyện như “Xa Phủ” (1969), “Đồng Bạc Trắng Hoa Xòe”, nơi anh khắc họa cảnh miền núi một cách chân thực, thuần khiết. Đó là những bức tranh sâu lắng về cuộc sống dân tộc miền núi, nơi mà chỉ sau Cách mạng tháng Tám, văn học miêu tả về vùng đất này mới bắt đầu phát triển đúng nghĩa.
Hãy cùng khám phá thêm về thế giới văn chương đầy sức sống của Ma Văn Kháng thông qua tác phẩm “100 Truyện Ngắn – Tập 2”.