Thuở xưa, trong một khu rừng nọ, có một con vượn mẹ bồng một con vượn con, chuyền trên các cành cây để hái trái ăn. Bỗng đâu, một thợ săn xuất hiện, giương cung bắn trúng vượn mẹ và bắt được cả hai mẹ con nhà vượn. Vượn mẹ bị thương, tự biết không thể sống được, liền vắt hết sữa trong mình cho con bú. Về đến nhà, người thợ săn làm thịt vượn mẹ, thấy ruột nó đứt ra từng khúc. Vượn con nhớ mẹ, buồn bã bỏ ăn mấy ngày rồi chết. Tình mẫu tử nơi loài thú mà còn thiết tha như thế khiến khu rừng kia cũng phải buồn lây, trút lá ngập rừng và người đời về sau hay dùng cụm từ "buồn đứt ruột" để diễn tả nỗi buồn lớn lao không chịu nỗi…
Trong nhân gian, những mẫu chuyện về tình mẫu tử cũng được tích lũy nhiều hơn, đã làm cạn biết bao nguồn mực mà không thể nào làm cạn được tình cảm thiêng liêng ấy.