**Sự Tính Đam Mê của Cái Giá Tự Do**

Stephanie không chỉ sở hữu vẻ đẹp cổ điển, mà còn có một trái tim đong đầy đam mê. Cô ấy yêu thích mạo hiểm, dám đối mặt với những tình yêu mãnh liệt và sẵn lòng trả giá cho những cuộc tình của mình.

Với bối cảnh ồn ào của Pháp vào cuối thế kỷ 19, với những cuộc đấu tranh quyền lực nội bộ, chiến tranh đổ bộ, sự mở rộng thuộc địa và sự phát triển của các công ty đa quốc gia, cuộc đời của Stephanie phải trải qua nhiều sóng gió với … tình yêu.

Số phận đưa Stephanie đi khắp năm châu, gặp gỡ với nhiều mối tình khác nhau như: – Nam doanh nhân trẻ Armand Dytteville với tài sản ở Nam Thái Bình Dương. – Chàng quân nhân điển trai phục vụ dưới ánh sáng của hoàng đế Napoleon III. – Quý tộc Nga lịch lãm Boris tại Saint Petersburg. – Thanh niên địa phương Yann Kendelec ở vùng đất hoang vu. – Và cả văn hào Victor Hugo, người được biết đến là một trong những người đàn ông có nhu cầu tình ái hung dữ nhất trong lịch sử thế giới…

Cuốn “Cái Giá của Tự Do” đưa ra trong bộ 4 cuốn cùng tên, kết thúc một cách mãn nhãn với “Ngọn Lửa Tình”. Mỗi cuốn sách đều là một câu chuyện hoàn chỉnh, có thể đọc riêng lẻ mà không cần theo một trình tự cố định.

Hy vọng rằng bạn sẽ đắm mình trong cuộc sống và tình yêu đầy bi kịch của Stephanie, không bỏ lỡ bất kỳ cuốn sách nào. “Cái Giá của Tự Do” đã nhận được sự hoan nghênh nồng nhiệt từ độc giả phương Tây và đã liên tục tái bản suốt 10 năm kể từ ngày ra mắt.

*Sự Tự Do và Ý Chí của Stephanie*

Stephanie tức giận bước ra khỏi phòng như một cơn gió hung dữ. Bỏ lại bên trong phòng khách, cô đi thẳng đến phòng làm việc, găm mạnh cánh cửa theo bước chân nặng nề của mình. Đó là lần thứ ba trong ngày cô khẳng định quyền tự do của mình trước René.

Tại sao René không hiểu rằng Stephanie không thể bị buộc vào việc chỉ lo lăng xê ngoại hình, thái độ, tiệc tùng và hoàn cảnh xã giao với những người vô lý? Stephanie không thích sống trong kiểu dáng để ý đến ý kiến của người khác, không sợ đương đầu với những tình huống bất ngờ hay nguy hiểm.

Dẫu vậy, cô ấy không ngừng ước ao, với nỗi lo lo lắng về số phận con tàu ngoài biển hoặc niềm tự hào khi cô ấy chiến thắng trong mỗi cuộc đua đòi hàng hóa quý giá hoặc không sợ rủi ro đầu tư vào các dự án liều lĩnh… điều mà René luôn cố gắng tước đoạt từ cô.

Stephanie đã ba lần gọi Aimé, nhưng sự giận dữ chưa dừng lại. Lần này, René đã vượt qua giới hạn. Anh ta dám nói: “Khi sở hữu danh hiệu người phụ nữ Caonguy hiểm của Guinchamp, thì…” Caonguy hiểm là gì? Điều gì làm nên ngôi biệt thự “De Guinchamp này” nếu không phải sự kết hợp giữa bà mẹ bán con trai đẹp trai cho Agnès để có được tài sản thừa kế từ gia đình Lomanais và sự cống hiến của dòng họ?

Bạn có thể hiểu vấn đề là Stephanie không quan tâm đến ý kiến của những kẻ giữ đạo đức, những người tự giấu mình sau cái bề ngoài đẹp mắt, kiểu cách và phô trương của họ. Stephanie là phụ nữ hiếu động, yêu đời, sẵn sàng đối diện với mọi thử thách và không hề sợ nguy hiểm, luôn sẵn lòng đối mặt với những tình huống bất ngờ.

Stephanie vẫn yêu René dù cô ghét sự dễ đụng vào ý kiến của anh. René vẫn là chính mình, và cô ấy biết điều đó.”Viết một cuốn review về cuốn sách Pompette không bao giờ biết tên người vợ trẻ của mình là ai. Vào một ngày đẹp trời, ngôi nhà nhỏ của họ bỗng trở nên rộng lớn và lãng mạn dần khi tình yêu của họ đắm chìm trong những khoảnh khắc ngọt ngào và gian khó. Stephanie yêu René đến mức quên mất tất cả, đặt anh ấy lên trên hết, nguyện lòng hy sinh tất cả để ở bên nhau.

René, người đàn ông sói đồng cỏ, chỉ biết yêu và ân ái. Anh ta vô cùng duy mỹ trong tình yêu và luôn biết cách làm cho Stephanie nhớ mãi giọng nói và nụ cười lấp lánh của mình. Nhưng chỉ yêu và ân ái thôi, ngoài ra, René không có phẩm chất nào khác nổi bật.

Tuy nhiên, cuộc sống bên nhau không phải lúc nào cũng êm đềm. Stephanie phải đối mặt với sự hỗn loạn giữa tình yêu với René và sự hiểu biết, chân thành cùng Aimé. Cả hai đều có quá khứ, kỷ niệm và những sợi dây gắn kết không thể phá vỡ.

Những xung đột, tranh cãi, và những lời nói khó nghe xoay quanh cuộc sống hôn nhân của Stephanie và René. Thế nhưng, trong sự nhiệt huyết và tình yêu đỏ chót, họ cảm thấy hạnh phúc và an yên.

Cuốn sách với cốt truyện gây cấn sẽ đưa bạn đến những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ ngọt ngào đến đau đớn, từ hạnh phúc đến đau khổ. Hãy đắm chìm trong thế giới tình yêu đầy biến động của Pompette và tận hưởng những phút giây đáng nhớ cùng họ!”Tính cách sôi nổi ấy thường phải được thể hiện qua việc gì đó. Khi cụ bà còn sống, phu nhân Hortense, Stephanie luôn cố gắng bắt chước kiểu hành xử của mẹ nhưng kết quả lại khác hoàn toàn. Phu nhân Hortense ngày xưa luôn điềm đạm, trong khi Stephanie luôn mạnh mẽ và quyết đoán. Dường như không ai có thể thay đổi quyết định của mẹ khi đã đưa ra.- Mẹ tôi luôn làm theo ý mình. Cha tôi không bao giờ ngăn cản.- Bởi vì cụ chủ trước đây chẳng giống như ông chủ René de Guinchamp ngày nay phải không?Stephanie hiểu rằng Aimé muốn nói: “Việc chọn ông ta làm chồng đã là một sai lầm!” Nàng cũng đã mắc sai lầm khác khi đồng ý sống tại biệt thự Guinchamp. thực tế, nàng nên mua hoặc xây một ngôi nhà khác. Nhưng vào thời điểm đó, khi đang cần tình yêu, Stephanie không suy nghĩ nhiều. Mỗi khi René nói, nàng đều nghe theo mà không lăn tăn.Chính điều này đã làm cho anh chàng René năm nay đã 2 tuổi cùng với hai chị em sống cùng nàng, trong khi bốn đứa con khác của nàng – hai đôi sinh đôi Armand và hai con trai con gái André, lại sống với bà chồng thứ nhất của nàng, Francoise. Tình huống đó đã xảy ra do nhiều lý do khác nhau. Sau cái chết thảm của André, Stephanie đã tạm thời liệt giường, buộc phải để các con sống tại biệt thự Dytteville, theo lời khuyên của Aimé. Bà Francoise không phân biệt đối xử giữa hai đứa cháu nội của bà và hai đứa từ mối quan hệ khác cha khác mẹ.Có một nguyên nhân khác khiến Stephanie dễ dàng chấp nhận lời đề nghị của René là sau cái chết của Agnès khi chàng đổi tên biệt thự Lomanais thành biệt thự Guinchamp. Nàng trở thành phu nhân của Guinchamp, vì thế sống tại biệt thự Guinchamp cũng được chấp nhận. Dù biết rằng không thể thay đổi những suy nghĩ cố định của Aimé, Stephanie vẫn cố gắng thay đổi chúng. Nàng tỏ ra buồn bã khi nói: “Nếu anh biết René nói với tôi như thế nào vừa rồi, anh ta đã gây ra nỗi đau cho tôi… Anh ta dám nói với tôi: “Khi đã có danh hiệu cao quý phu nhân Guinchamp, có những người mà em không nên tiếp xúc. Nếu phải gặp, thì chỉ có thể là tại nhà họ!”.- Chắc là ông ta muốn nói về Vaudières!- Ông Vaudières đã quen biết tôi từ lâu. Anh ta cũng là chủ ngân hàng, tôi cần duy trì mối quan hệ với ông ấy.- Nhưng bạn cũng biết rằng chồng bà không ưa ông Vaudières!- Tôi muốn mua một lô đất ở Chesnay, ngoại ô của Vaudières và chắc chắn tôi sẽ mua nó, nàng nói quyết liệt – tôi cảm thấy đó là một khu đất tuyệt vời, sẽ mang lại lợi nhuận lớn. Tôi phải xử lý nhanh chóng trước khi có người khác can thiệp. Tôi không thể nói chuyện đó với cha tôi ở phố Vivienne vì ông quá thận trọng, còn chú Hippolyte thì luôn cân nhắc quá lâu. Tôi đã thảo luận với ông Vaudières và hai cố vấn, không có gì sai chứ?- Đúng vậy. Nhưng dường như phu nhân lại muốn chồng phải đưa tay chào đón họ, những người chồng mình luôn khinh thường, thậm chí ghét.- Stephanie yêu cầu René chào hỏi, đón tiếp họ một cách lịch sự! Nàng biết rằng nếu René Guinchamp chào đón Antonin Vaudières và hai cố vấn kia một cách niềm nở, họ sẽ dễ chịu hơn khi thảo luận với nàng về các điều trong hợp đồng. René đã chấp nhận đón tiếp họ hai lần tại biệt thự Guinchamp, nhưng mỗi lần đều nói với vợ: “Chỉ lần này thôi đấy”.Hôm nay, chàng còn nói: “Anh đã nói rồi, anh không muốn ai bàn về hàng hóa, buôn bán trong ngôi nhà này. Nếu muốn thảo luận, có thể ở bất kỳ văn phòng công ty nào, cửa hàng hoặc quán giải khát nào, miễn là không phải ở đây! Hãy nhớ rằng khi đang mang danh hiệu cao quý phu nhân Guinchamp, thì… “Chính điều đó khiến Stephanie tức giận. Danh hiệu cao quý Guinchamp! Bà mẹ René không phải lấy cờ ở những cô gái nhà giàu để đạt đến sự “cao quý” cho Guinchamp.- Một cái bắt tay, một nụ cười và một lời chào lịch sự, chúng không thể làm được à? – Stephanie nói với vẻ bi quan.- Xin lỗi, nhưng tôi muốn nói rằng còn nhiều lý do. Mỗi người đều có quan điểm và lý do riêng. Tuy nhiên, hai cực không thể gặp nhau. Riêng tôi, phu nhân và ông chủ đều đúng. Mọi người đều đúng.Hãy tin tôi rằng tôi sẽ thực hiện mọi yêu cầu của bà chủ và phục vụ các vị khách chu đáo, từ cà phê, trà, nước ngọt đến bánh trái… tất cả sẽ được chuẩn bị kỹ lưỡng. Trái tim của Stephanie bỗng dưng nổi lên căm giận với René! Bởi vì tình yêu của nàng, tại sao chàng không thể dành ra vài phút “quý báu” để chào đón khách và chiều vợ? Trước đây nàng đã dám bỏ mặc gia đình để đi theo chàng vào chiến trường, chấp nhận mọi khó khăn tại Dobroudja. Còn Alma, ở Sebastopol? Tại đây nàng lại nhớ đến Boris!Boris! Cho đến bây giờ, nàng vẫn mãi suy tư về chàng. Chàng là tình yêu không vụt tắt, tình yêu của sự kiên nhẫn. Trong chuyến triển lãm thương mại ở Paris, Boris đã quan tâm đến công việc của nàng và dự định sẽ trở lại để nghiên cứu kinh nghiệm kinh doanh của Pháp. Boris là người duy nhất hiểu rõ nàng. Stephanie thầm nghĩ, chàng lắng nghe mọi lời khuyên của nàng. Boris thật sự tuyệt vời, nhưng rồi… chiến tranh, những biến cố tại Paris, cái chết của Agnès, René được một cảnh tượng mới và nàng chọn chàng! Hoàng tử Boris Petrovitch Biotsky và bà quận chúa Nalasa, vợ chàng, đã gửi thư mừng đám cưới của Stephanie. Tuy nhiên, nàng vẫn giữ một lá thư từ Boris, một thông điệp tuyệt vời…Cuối thư, chàng ám chỉ về René:”Chính anh đã cứu lấy mạng hắn trên chiến trường, cứu hắn vì em, nhưng giờ đây em lại ở bên hắn, trở thành vợ của hắn… Thật ra Đấng trời đã sắp đặt điều đó như thế, để làm gì?” Chỉ có một điều anh cầu xin, người em yêu thương, rằng sau này Chúa sẽ ban cho họ được sống cùng nhau mãi mãi. Đó là lời cầu nguyện duy nhất của anh!”.Stephanie vuốt nhẹ những hình ảnh hiện ra trong tâm trí. Có cần phải mơ màng không? Cuộc sống của Boris đã đi đến kết thúc. Nàng cũng có cuộc sống riêng, một cuộc sống mà nàng đã lựa chọn. Trải qua bao tháng ngày, cuộc sống đó trở thành nỗi đau êm đềm, không thể chữa lành. Thái độ cứng đầu của René ngày một làm nàng thêm đau đớn. Tại sao René lại đối xử với nàng như vậy? Tại sao René lại kiêu ngạo như vậy?Trong bữa trưa, nàng dự định sẽ làm hòa với chồng và thuyết phục hơn. Nhưng khi nàng gọi cà phê, René ngay lập tức nói:- Phu nhân tha lỗi…Cách gọi nhạt nhẽo “phu nhân” khiến nàng không ưa. Chỉ có thể chịu đựng được khi ở nơi đông người.- Tôi đi uống cà phê ở biệt thự Resmont. Achille đã mời tôi, vì biết phu nhân bận tiếp khách kinh doanh hôm nay.- Anh ta biết bởi anh nói chứ gì? – Nàng phát cáu.- Chính phu nhân đã thông báo cho tôi, anh muốn phu nhân hoàn toàn thoải mái, tự do thực hiện những công việc quan trọng của phu nhân. Anh cho rằng tự do là quý giá nhất. Và anh cũng báo trước, nếu phu nhân định mời các vị khách tới ăn tối, xin phu nhân báo trước để anh sắp xếp.Đó thực sự là một thái độ khiêu khích! Stephanie không thể kiềm chế nổi, nàng tháo mạnh khăn trên bàn, tức giận đứng dậy, ánh mắt nóng lửa nhìn thẳng vào mắt René, nhưng René đành giả vờ không thấy, bình thản bước qua ngoài cửa.- René!René vẫn bình tĩnh mở cửa, thoái mái bước ra ngoài, hình như không nghe thấy vợ gọi. Anh ta dường như trở nên câm điếc và lạnh lùng! Stephanie gặm ngón tay, lẩm bẩm một mình:- Mình không chịu! Mình không thể chấp nhận như vậy. René phải hiểu rằng… Mình sẽ buộc anh phải hiểu… Và nếu anh vẫn kiên cường, tôi sẽ kháng đối Vaudières ở đây. Mình sẽ kiếm được mảnh đất ở Chesnay!Đêm hôm đó, Stephanie nhìn chồng trở về nhưng không muốn hỏi rằng chàng có vui vẻ không. René vẫn trông rất đẹp trai, quyến rũ và dễ thương như mọi khi. Chàng hỏi vợ mình có nên chấp nhận lời mời tới buổi vũ hội ở biệt thự của nữ công tước Lozencoise hay không.Không muốn gây thêm rắc rối, Stephanie tươi cười và nói rằng nàng sẽ vui đến.Rene và Stephanie đã có một mối quan hệ phức tạp đầy bi kịch cùng với những người xung quanh. Stephanie cảm thấy ghen tỵ với nữ công tước Lozencoise, người đẹp và quyến rũ, luôn tận dụng mọi cơ hội để thể hiện tình cảm với Rene trước mặt Stephanie. Sự căng thẳng giữa hai người bắt đầu khi họ tham gia vào những buổi vũ hội tại nhà của Lozencoise, nơi mà Stephanie cảm thấy không thoải mái và mệt mỏi.

Stephanie dần cảm thấy nhà cửa xa hoa và xa xỉ của Lozencoise là thứ gì đó không tự nhiên và không cần thiết. Cô cảm thấy mất thoải mái và không hạnh phúc trong môi trường xa hoa ấy. Sự bất đồng giữa Stephanie và Rene dần trở nên nổi lên, khiến cho mối quan hệ của họ không còn màu hồng như trước.

Sự xuất hiện của một lá thư từ Yves Kendelec, một người mà Stephanie chưa gặp bao giờ, đã làm thay đổi cuộc sống của cô. Lá thư này đã đánh thức lòng tham vọng và khát vọng tự do ẩn giấu trong Stephanie, mở ra một cơ hội mới và những sự lựa chọn khác cho cuộc đời cô.Việc kinh doanh ở đảo thật sự đầy thách thức. Tuy nhiên, để thúc đẩy sự phát triển, cải thiện công nghệ và trang bị kỹ thuật hiện đại là điều cần thiết. Stephanie cân nhắc và nhận ra rằng cô cần phải đích thân thăm địa phương để thuyết phục mọi người và thực hiện các cải tiến cần thiết. Mặc dù lo lắng về việc xa gia đình và con cái, Stephanie hiểu rằng trách nhiệm của mình tại Nouvelle Caledonie là vô cùng quan trọng. Không chờ đợi thêm nữa, việc khai thác tài nguyên quý trên đảo này cần được ưu tiên. Hành trình phát triển này sẽ đòi hỏi sự hy sinh và nỗ lực, nhưng cũng đầy hứa hẹn. Hãy cùng khám phá hành trình của Stephanie trong cuốn sách “Cái Giá Của Tự Do” từ tác giả Marcel Gobineau để hiểu rõ hơn về cuộc sống và sự nghiệp của cô.

Đang tải sách
Trang chủ