Mặt trời đã khuất sau những đám mây xám đang vượt ra khỏi thung lũng. Sương mặc lại quần áo, rồi hai người dắt tay nhau xuống núi. Chris không đưa Sương về nhà như thường lệ nữa, chàng hôn nàng và im lặng bỏ đi. Nhìn chàng bỏ đi, gương mặt khả ái của Sương thoáng một nét buồn sửng sốt. Liên tiếp năm ngày, Chris không lại nhà Sương. Nhưng rồi không chịu đựng được nỗi buồn cô độc, chàng định chấp nhận cái địa vị làm cha và trở lại cùng nàng. Những tháng sau, khi đã có đứa bé, chàng bắt buộc phải chọn lựa một trong hai giải pháp: trở về Mỹ hoặc muốn ở lại thì phải xin tái đăng. Khi nói cho Sương biết chàng đã quyết định về Mỹ, nàng ôm chặt lấy chàng khóc nức nở. Đứa bé nằm trên chiếc chiếu cói cũng khóc như muốn hòa theo với tiếng khóc của nàng.
Đang tải sách
Trang chủ