“Mấy hôm nay tôi tạm xa chòi gác

Như cánh chim bay lạc đến phòng này

Để nỗi nhớ nhung vá vào chiều nay

Nhớ em, nhớ những ngày bên em”.

Thanh kéo Hùng ngồi xuống đất:

- Ngồi đây người anh em. Cảnh lính thế này là tốt rồi phải không?

Nguyễn Hùng ngồi xuống đất. Thanh cười tươi lắm. Anh lại cầm tay Nguyễn Hùng:

- Người anh em ở đơn vị nào? Ờ chúng ta cùng đơn vị đúng không? Đơn vị đặc công nước mà. Tôi đi công tác không mang theo giấy tờ tuỳ thân thành ra bọn này bắt giam tôi ở đây. Cánh mình là lính hiểu nhau rồi. Còn lũ học trò này mới ra trường. Biết cái chó gì đâu. Tôi không thèm nói chuyện với chúng. Cả cái thằng thầy nó tôi cũng mặc.

Đang tải sách
Trang chủ